Nếu bạn có thể, xin hãy cân nhắc quyên góp cho Quỹ Trẻ em Rồng Xanh (https://www.bluedragon.org).
Sự bùng nổ của mạng xã hội đã dẫn đến việc hình thành nhiều đường dây mại dâm tại Việt Nam. Những kẻ buôn người giờ đây có thể hoạt động với rất ít rủi ro, nhờ vào việc cho phép khách mua dâm chọn lựa và đánh giá các cô gái một cách ẩn danh qua các diễn đàn người lớn, nhóm mạng xã hội hoặc dịch vụ nhắn tin trực tuyến. Khi nhu cầu gia tăng, những kẻ buôn người không ngừng tìm kiếm và dụ dỗ những cô gái trẻ dưới 18 tuổi, thậm chí một số trường hợp chỉ mới 14 tuổi. Tình trạng này tạo ra mối lo ngại lớn về việc lạm dụng tình dục ở trẻ vị thành niên.
Nhiều cô gái trẻ, do hoàn cảnh gia đình khó khăn và thiếu hiểu biết về xã hội, thường dễ rơi vào tay những kẻ buôn người. Những lời hứa hẹn về thu nhập hấp dẫn đã đẩy họ vào con đường mại dâm. Tuy nhiên, sau khi sa chân vào cuộc sống này, họ phải đối mặt với nhiều trở ngại để thoát ra và quay lại cuộc sống bình thường. Không chỉ đối mặt với nguy cơ từ các bệnh lây nhiễm qua đường tình dục và những vấn đề tâm lý nghiêm trọng, nhiều người còn trở thành mục tiêu của bạo lực mạng khi những kẻ buôn người công khai phát tán hình ảnh và thông tin cá nhân của họ lên internet, khiến việc quay trở lại cuộc sống bình thường thêm phần khó khăn.
Theo báo cáo của chính phủ Việt Nam (1), vào năm 2013, có hơn 30.000 người trong nước hoạt động mại dâm. Tuy nhiên, một số tổ chức phi chính phủ (NGO) ước tính con số thực tế có thể lên tới 300.000(2). Nhiều người trong số họ cảm thấy bị ép buộc vào con đường mại dâm do tình trạng nghèo đói và thiếu cơ hội việc làm. Bên cạnh đó, có nhiều trường hợp phụ nữ bị cưỡng ép vào ngành công nghiệp tình dục, thường thông qua những lời hứa hẹn thất thiệt về công việc với thu nhập cao.
Ngoài ra, có trường hợp một số bậc phụ huynh đã dùng áp lực để buộc con gái mình tham gia vào việc buôn bán dâm, hoặc đặt ra những yêu cầu tài chính cực đoan khiến các cô gái không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tham gia vào công việc này. Trong những năm gần đây, các quan chức đã ghi nhận sự gia tăng tình trạng khai thác và lạm dụng tình dục ở trẻ em. Một nghiên cứu của UNICEF(3) vào năm 2011 cho thấy có những trẻ em chỉ mới 12 tuổi đã bị buộc phải bán dâm ở Việt Nam, với độ tuổi phổ biến là từ 14 đến 15.
Câu chuyện của B là một minh chứng điển hình cho thực trạng này; cô bắt đầu hành nghề mại dâm khi vừa tròn 16 tuổi. Sau hai năm, B đã tích lũy đủ tiền và đang tìm cách thoát khỏi cuộc sống này. Tuy nhiên, cô phải đối mặt với mối đe dọa từ những kẻ buôn người, che giấu quá khứ của mình và đặc biệt là vượt qua nỗi ám ảnh từ người cha bạo hành. Tất cả những thử thách này đều là những rào cản mà cô cần vượt qua để biến giấc mơ về một cuộc sống hạnh phúc thành hiện thực.
B bắt đầu bán dâm khi mới 16 tuổi, độ tuổi hợp pháp để đồng ý quan hệ tình dục ở Việt Nam. Sau một cuộc ẩu đả, cô bị đuổi khỏi trường học, cộng với sự ngược đãi đến từ cha đã khiến cô quyết định bỏ nhà ra đi. Trong một lần trò chuyện trên mạng xã hội, cô gặp một kẻ môi giới, người đã dụ dỗ cô bước vào con đường mại dâm.
B bỏ trốn lên thành phố vào năm 2012. Cô làm nhiều công việc lao động để tự nuôi sống mình, hy vọng rằng một ngày nào đó cha mẹ sẽ tìm kiếm cô. Ngược lại, cha mẹ của B chưa bao giờ đi tìm cô.
B được chỉ định ở trong một khách sạn để sẵn sàng làm việc khi có khách gọi. Cô đã phải di chuyển từ khách sạn này sang khách sạn khác suốt gần một năm trước khi ổn định chỗ ở.
Các cô gái làm nghề này đều phải phục vụ những kẻ môi giới; họ sẽ bị đánh giá và định giá dựa vào đó.
B phục vụ trung bình 5-6 khách mỗi ngày, chủ yếu vào buổi tối và đêm. Tuy nhiên, có những ngày cô phục vụ hơn mười khách.
B luôn để TV và đèn phòng tắm sáng để có thể dễ dàng đi vào giấc ngủ.
Giá cho mỗi cuộc hẹn dao động từ 300.000 đến 500.0000 đồng, trong đó những kẻ môi giới thu tới 25% hoa hồng từ mỗi cuộc hẹn. Nếu khách hàng không hài lòng, họ có thể từ chối thanh toán hay thậm chí lăng mạ các cô gái. Gái mại dâm khó có thể hoạt động độc lập do dễ bị quấy rối. Những kẻ môi giới cho họ sự bảo vệ cần thiết khỏi cả khách hàng lẫn cơ quan chức năng.
B rất yêu thương mẹ; nếu những gì cô làm ở thành phố bị phơi bày, gia đình cô sẽ phải đối mặt với sự cô lập và phân biệt đối xử trong làng. B lo sợ rằng những điều này có thể khiến mẹ cô quẫn trí.
Chỉ một số ít các cô gái bán hoa kiểm tra sức khỏe định kỳ. Mặc dù họ luôn sử dụng biện pháp bảo vệ với khách hàng, nhưng lại thường bị ép buộc phải quan hệ tình dục không an toàn để đáp ứng yêu cầu của những kẻ buôn người. Nhiều khách hàng tìm kiếm dịch vụ sau khi sử dụng ma túy và rượu, điều này gây ra thêm rủi ro về sức khoẻ cho các cô gái.
Đa phần các cô gái bán hoa làm công việc này cho tới khi không thể tiếp tục hoặc cố gắng tiết kiệm thật nhiều tiền để sớm bắt đầu một cuộc sống mới. Nhiều cô gái để mình rơi vào trường hợp đầu tiên, nhưng B chọn lựa phương án thứ hai cho bản thân.
B quyết định trở về nhà và hoàn thành việc học trung học. Sau khi anh trai cô bị tai nạn giao thông và qua đời, cha của B bỏ việc, chìm đắm trong rượu và bắt đầu bạo hành gia đình. Mẹ của B vừa phải vật lộn kiếm sống, vừa phải chi trả tiền rượu nợ hàng ngày của ông.
B mang trong lòng sự oán hận đối với cha và trách cứ mẹ vì sự thiếu can đảm của bà. Họ phát hiện cha của cô ngoại tình và xảy ra một cuộc cãi vã lớn. Sau đó ông đuổi B và mẹ ra sống trong khu nhà kho và cắt đứt mọi nguồn điện của ngôi nhà. Tuy nhiên, mẹ của B vẫn không thể quyết định ly hôn vì lòng tự trọng và sự kỳ thị đối với phụ nữ ly hôn ở nông thôn Việt Nam.
Một ngày nọ, mèo của B ở nhà bỗng dưng biến mất. B bắt đầu tìm kiếm nhưng cuối cùng đã bỏ cuộc. Cô cho rằng chú mèo đã rời đi để tìm kiếm một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Mẹ của B đang giúp một người bán hàng lắp đặt bếp gas trong bóng tối. Không có điện, bếp gas là thiết bị hiện đại duy nhất mà B và mẹ cô có thể sử dụng.
Để cải thiện thu nhập cho gia đình, B cân nhắc việc mua heo để mẹ cô nuôi và bán. Tuy nhiên, cô do dự vì ký ức cha cô đã phun nước lạnh 3 con heo tới chết sau một cuộc cãi vã với mẹ cô. Chuồng heo giờ chỉ còn lại rơm khô.
B nói rằng, mặc dù không còn kiếm được tiền, cô cảm thấy dễ dàng hơn để ngủ vào ban đêm.
Nến là nguồn sáng chính của B và mẹ khi trời tối. B lo lắng không biết liệu cô có thể chịu đựng sự bạo hành của cha mình đủ lâu để hoàn thành chương trình trung học hay không, hoặc liệu cô có một lần nữa bị buộc phải rời bỏ gia đình.
B có mối quan hệ gần gũi với mẹ và thường trêu chọc mẹ như một cách để mang lại sự an ủi và thể hiện tình cảm của mình với bà.